Người nối nghiệp chân chính - Chương 38

NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH
Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang 
Tình trạng bản quyền: Team Hiên nhà đã ký hợp đồng bản quyền với mạng văn học Tấn Giang

Chương 38: Mừng lo lẫn lộn

Hoàng Tiểu Đan phát biểu xong, Soái Ninh cầm micro lên, quay mặt về phía người dân thôn Liên Diệp đang tụ tập, lên tiếng: “Mấy bữa trước, trên mạng xuất hiện một clip, trong đó có mấy người tự xưng là hộ trong diện di dời nói Bất động sản Quan Vũ chúng tôi vào thôn cưỡng chế phá dỡ, chiếm nhà đất của họ. Hiện tôi chưa xác minh được thân phận của từng người trong bọn họ, nhưng đã xác định có ba người trong đó đúng là hộ thuộc diện di dời của thôn Liên Diệp. Bởi vì nhân viên dưới quyền tôi từng đến nhà họ thương lượng việc đền bù phá dỡ, khi đó có gắn camera giấu kín, ghi lại hết từng câu họ đòi khoản tiền đền bù chót vót. Tôi đã đăng công khai các clip này trên mạng, cũng kiện ba hộ đó ra tòa. Bọn họ không chỉ bôi nhọ tôi, còn bôi nhọ cán bộ chính quyền xã, huyện, gây ảnh hưởng rất xấu, thiệt hại rất lớn. Nếu qua điều tra xử lý, tòa án phán có tội, chắc chắn họ sẽ bị nghiêm trị.”

Cô tỏ rõ khí thế tấn công sắc bén nhằm vào kẻ bịa đặt, răn đe những phần tử gây rối đang lẩn trong dân làng, tiếp theo lật thêm bằng chứng:

“Hôm nay cả nước, thậm chí quốc tế, đều đang chú ý cuộc họp báo này. Mỗi tin tức từ hiện trường đều sẽ truyền tải sự thật đến hàng tỷ người xem. Bây giờ tôi hy vọng bà con thôn Liên Diệp có thể mạnh dạn lên tiếng. Nếu Soái Ninh tôi và Bất động sản Quan Vũ từng làm việc gì tổn hại lợi ích của bà con, bà con có thể dõng dạc nói ra trước mặt mọi người. Hiện đang là thời gian phát sóng trực tiếp, còn có nhiều lãnh đạo và nhà báo trong ngoài nước chứng kiến như vậy, mỗi câu nói của bà con đều là lời khai làm chứng hữu hiệu, không ai có thể lấp liếm bóp méo. Nếu sau này có người vì nói ra sự thật mà bị công kích hãm hại, dư luận và pháp luật sẽ che chở lấy lại công bằng cho bà con, cho nên mọi người không cần phải băn khoăn bất cứ điều gì, xin mời mạnh dạn nói cho thỏa thích, nói ra những lời gan ruột của mọi người ạ.”

Dân làng nào đã trải qua tình cảnh này bao giờ, đây nhìn kia, kia nhìn đây, tất cả giống lũ chim sẻ sợ rúm lại, miệng câm như hến.

Lặng ngắt mất mấy phút, Soái Ninh ra tay xé toạc cục diện đang bế tắc, nói với đám phóng viên: “Bà con còn không quen đứng trước ống kính, xin mời các vị phóng viên qua hỏi tận nơi ạ.”

Đám phóng viên nghe thế thì hành động ngay, Tân Hoa Xã giành trước quyền phỏng vấn, xông lên chọn một anh trung niên đứng ngay hàng đầu, giơ micro hỏi to: “Thưa anh, xin hỏi anh là hộ trong diện giải phóng mặt bằng ở thôn Liên Diệp phải không ạ? Lúc trước Bất động sản Quan Vũ đặt điều kiện đền bù với hộ nhà anh như thế nào?”

Hỏi xong thì chìa micro về phía anh ta, người quay phim cũng để anh ta vào giữa khuôn hình.

Người đàn ông cóng đờ cả người, mọi người xung quanh cười hi hi ha ha nhìn anh ta, giục anh ta trả lời. Anh ta ngượng ngùng gãi gãi trán, cười tít mắt.

“Họ bảo phá nhà chúng tôi đi, rồi xây thôn mới ở khu đất trống phía đông thôn, đền bù cho mỗi hộ một căn nhà tầng mới, lại cho thêm tiền bồi thường. Đất nền với đất ruộng nhà tôi tính ra có thể lĩnh hơn bốn trăm ngàn. Về sau các căn hộ thương mại và biệt thự của họ xây xong, còn có thể bố trí việc làm trong đó cho tôi và thằng con.”

Phóng viên hỏi: “Vậy anh cảm thấy điều kiện họ đặt ra hợp lý không ạ? Anh có đồng ý nhận không ạ?”

Anh kia gật đầu lia lịa: “Nhận, nhận.” Một bác gái bên cạnh cướp lời: “Điều kiện tốt như thế, chúng ta đương nhiên đồng ý rồi. Nghèo lâu thế rồi, ai không muốn lên hương cơ chứ?”

Rất nhiều người xung quanh cũng hùa theo.

Soái Ninh hy vọng màn phỏng vấn sẽ trăm hoa đua nở (ý là đa dạng quan điểm), mời Tân Hoa Xã tạm dừng hỏi, chia thời gian phát sóng trực tiếp cho các cơ quan truyền thông chính thống như báo Nhân Dân điện tử, Hoàn Cầu Thời Báo, Đài truyền hình Trung ương, báo Thanh Niên Trung Quốc, báo Đô Thị Phương Nam v.v..

Các phóng viên phỏng vấn ngẫu nghiên 20, 30 dân làng, nhận được các câu trả lời tổng thể giống nhau, chỉ khác chút chi tiết: Bất động sản Quan Vũ khi vận động giải phóng mặt bằng luôn theo đuổi cách thương lượng lý tính, chưa xuất hiện hành vi nào sai trái.

Trước khi cuộc họp báo bắt đầu, không ít cơ quan truyền thông đã qua thôn Liên Diệp điều tra thăm hỏi, công bố một số video clip có nội dung ăn khớp với tình hình thực tế lúc phát sóng trực tiếp, chứng tỏ độ tin cậy của các cuộc phỏng vấn lúc này rất cao.

Đại khái là lòng nhiệt tình được kích lên, một chị trung niên chủ động nói với phóng viên đài truyền hình Đông Phương: “Mấy hôm trước có hai người đến nhà tôi, nói phải quay cái clip cho mọi người trong nhà tôi. Họ bảo chúng tôi nói là Quan Vũ cưỡng ép phá dỡ trong thôn, còn ra tay đánh chúng tôi. Nếu nói, sẽ được trả 20 ngàn bạc.”

Lời này khơi gợi sự chú ý của tất cả, phóng viên vội truy hỏi tình hình cụ thể.

Chị gái này nguyên là một trong những hộ ngoan cố, lại không phải dạng tối mắt vì tiền, từ chối lời dụ dỗ của kẻ xúi giục.

“Nhà tôi tôi muốn bán bao nhiêu là quyền của tôi, không ai có thể nói gì tôi. Nhưng nói dối hãm hại người ta thì không được rồi, tiền trái lương tâm thế này có kiếm được buổi đêm cũng không ngủ được đâu. Không chỉ nhà tôi, nhà khác cũng gặp, các bác hỏi tí là rõ.”

Chị ta quay lại đánh tiếng với một bà cụ lưng còng cách đó không xa: “Bà Chu, đám người đó chẳng phải cũng qua nhà bà hay sao?”

Bà Chu gãi mặt cười cười, bị phóng viên xúm lại, bối rối lủi vào đám đông, ra sức xua tay, nói: “Đừng hỏi tôi, tôi không quen biết những người đó, cũng không nhận lời họ.”

Có hai người thuộc diện hộ ngoan cố cũng theo đó hé lộ sự việc tương tự, chánh văn phòng công an tỉnh Trương Khải dẫn trợ thủ đi tới, trước mặt truyền thông, hỏi mấy người dân làng xem có đúng thế không. Nhận được lời khẳng định đồng loạt, ông lập tức đề nghị họ phối hợp với cơ quan chức năng, hỗ trợ cảnh sát bắt giữ những nghi phạm chế tạo lan truyền tin giả, phá hoại sự ổn định của xã hội kia.

Cuộc họp báo tiến hành đến đây là Soái Ninh đã thu được hiệu quả và lợi ích như mong muốn, nhường sân khấu cho các cán bộ chủ chốt, để họ sắp xếp bế mạc.

Cư dân mạng như đang xem tuồng, bận bịu đắm chìm vào cốt truyện gay cấn không dứt ra được, tiếp tục thảo luận say sưa.

“Quan Vũ ra điều kiện đền bù di dời rất đầy đặn á, quê tôi sầm uất hơn xã Liên Hoa nhiều mà giải phóng mặt bằng cũng không đền bù cao thế.”

“Dân xã Liên Hoa này rắn thế hả? Cái bà đanh đá quẩy trần truồng ở đồn công an kia ngang ngược trời thần luôn, thấy thương ông đồn trưởng già kia, bị đánh đến thế vẫn nhịn, không đánh lại. Nếu là tôi chắc đã sớm đạp mấy đạp cho chết rồi.”

“Một tên vô lại cỏn con dám kéo đàn kéo lũ bao vây tấn công ủy ban xã, quyền lực công ở cơ sở của nước ta yếu kém đến vậy sao? Tăng cường củng cố chính quyền cơ sở đi, tăng thêm biên chế cho lực lượng công an, tiến hành xử lý nghiêm bọn lưu manh ác bác kia đi. Nhân tiện nói một câu, Nháo Nháo rất giỏi. Tình hình lúc ấy đến tôi là đàn ông còn sợ vãi tè mà bà ấy còn bố trí được máy bay trực thăng đi đón cảnh sát, bản lĩnh vững vàng thật.”

“Đầu tiên tưởng phim chống tiêu cực, sau chuyển thành phim luân lý gia đình, sau nữa biến thành phim giật gân ly kỳ, giờ lại mở ra dạng phim điều tra phá án. Biên kịch Hollywood cũng không buông thả đến thế.”

“Kẻ chủ mưu vụ này quá khủng, không chỉ vỗ thẳng mặt Quan Vũ, còn bôi đen cả chính quyền luôn. Thật là một Thanos thế hệ mới à nha.”

“Sợ thật, bỏ bừa tí tiền thuê người quay mấy cái clip là lừa mọi người vòng quanh luôn. Lần này lãng phí mất bao nhiêu nguồn lực để bác bỏ tin đồn đấy. May mà Quan Vũ xử lý khủng hoảng tốt lắm, kịp thời phơi bày hết nhân chứng vật chứng ra cho toàn xã hội thấy rõ, chứ không lại bị truyền thông nước ngoài tóm lấy đưa tin, bôi nhọ hình ảnh đất nước.”

“Nghĩ lại bọn lên mạng chửi chính quyền mấy hôm trước mà phát bực. Trên mạng lắm bọn phản động ba que với khát nước quá. Nhà nước ta vẫn chưa đủ chú trọng đến an ninh mạng, hẳn là nghĩ cách trừng trị bọn này.”

“Cảm giác sâu sắc nhất mà chuyện này cho tôi chính là bạo lực trên mạng thật đáng sợ. Không chỉ cá nhân bị tổn thương khắp mình mẩy mà cả cơ quan chính phủ gặp bạo lực trên mạng cũng sẽ bị động. Hơn nữa những kẻ khởi xướng bạo lực mạng còn không hề đầu tư phí tổn gì.”

“Không gian mạng đã sớm được xếp vào chiến lược an toàn quốc gia, thuộc về lãnh thổ mới của quốc gia. Những thách thức Trung Quốc gặp phải ở lĩnh vực này thật nghiêm túc, hy vọng bài học lần này sẽ giúp gia tăng kinh nghiệm, sau này đỡ bị thế lực thù địch lợi dụng sơ hở.”

“Lần này chủ yếu bởi vì nhân vật chính là Nháo Nháo, bản thân chị ấy thu hút lượng theo dõi quá lớn, bùng nổ khắp mạng ngay lập tức. Trong xã hội thật sự rất nhiều người thù ghét người giàu, toàn ngóng trông chị ấy vấp ngã, tâm lý những người ấy cũng đến là đáng sợ.”

“Những đứa chửi Nháo Nháo chửi chính quyền trốn đâu rồi ấy nhở? Không ra xin lỗi à? Lôi mười tám đời cụ kị nhà người ta ra băm vằm, máu trên tay còn chưa khô đã vờ như không có việc gì hả?”

“Phần lớn chúng nó bản chất tối tăm, hơi một tí cosplay sứ giả chính nghĩa, thật ra chỉ muốn viện cớ trút sự bất mãn đối với xã hội, nói trắng ra chỉ là một lũ loser.”

“Ha hả, có những đứa tư thế bưng bô chuẩn ghê cơ. Những chuyện cực phẩm Nháo Nháo trải qua còn ít à? Cả nước lắm dân oan án sai như vậy, tham nhũng thối nát đã thành phong trào cả, chỉ một lần lật ngược này là có thể coi như thái bình?”

“Phát hiện hiện tượng bất công, không hợp pháp có thể phê phán, nhưng không thể bịa đặt bôi nhọ. Trước khi chỉ trích người khác nên giữ tâm thái của chính mình cho ngay ngắn.”

“Ngó thấy một số người còn nhận định Quan Vũ thông đồng với chính quyền diễn sâu, mấy người này chắc xem phim Hollywood nhiều quá à? Nếu đây là show diễn, thế là Quan Vũ không những phải mua được hết các quan chức trung ương địa phương liên quan cùng hơn trăm cơ quan truyền thông trong và ngoài nước; còn phải mời cả vạn diễn viên quần chúng, mấy trăm diễn viên có kỹ năng diễn xuất tinh vi vào vai dân làng, cảnh sát, bác sĩ, lưu manh, vệ sĩ; làm xong những việc này còn phải làm chuẩn công đoạn bảo mật mới giấu giếm trót lọt tất cả mọi người. Đây là loại năng lượng nghịch thiên gì chứ, cho rằng chính phủ Trung Quốc là người phát ngôn của tập đoàn Quan Vũ? Nhân viên nhà nước được nhà họ Soái trả lương hết cả? Soái Quan Vũ nếu biết là ông ta bị thần thánh hóa đến thế sẽ có cảm tưởng gì nhỉ?”

“Lão Soái khéo sợ hói cả đầu. Mấy năm trước Quan Vũ cạnh tranh làm ăn ở châu Phi, biết đối thủ là ZJ[1] thì rút ngay. Cụ này tỉnh lắm, biết thân biết phận, cho cụ ấy thêm mười lá gan cũng không dám chạm vào cái dây điện cao thế SZ[2] này.”

“Đây là uy lực của lời đồn á, có một số kẻ nhìn sự việc đã rành rành ra còn nhất quyết không nhận, chỉ tin những thứ đúng ý, nhìn thấy sự thật cũng đóng vai có mắt như mù, tiếp tục bịa đặt tin đồn. Mấy năm sau thể nào cũng còn những người chưa biết thực hư mắc mưu.”

“Để không bị coi là fan của Nháo Nháo, nói trước một câu Nháo Nháo chết đi! So với việc Nháo Nháo khoe giàu lăng-xê, nói chuyện gợi đòn, bóc phốt bừa bãi, những kẻ bịa đặt và lan truyền tin đồn còn đáng giận trăm lần. Về sau bắt gặp sự việc kiểu này tuyệt đối không phát biểu dễ dãi để khỏi bị người khác lợi dụng.”

“Lời đồn vượt qua 500 lần share tính là phạm pháp rồi, em chuẩn bị thống kê một tí xem news feed nhà em có mấy blogger đạt chuẩn, chụp hình báo cảnh sát mạng, ai cũng có trách nhiệm giữ gìn an ninh mạng cơ mà.”

“Kêu gọi nhà nước ra luật phòng chống và trừng phạt bạo lực mạng, đừng để internet biến thành vũ khí cho kẻ xấu làm điều ác nữa!”


Sự kiện liên tục hot hòn họt, hôm sau, tại buổi họp báo thường kỳ của Bộ Ngoại giao Trung Quốc, một phóng viên nước ngoài hỏi người phát ngôn Bộ Ngoại giao về việc này.

Đã chuẩn bị từ trước, người phát ngôn trả lời dõng dạc: “Ngạn ngữ Trung Quốc có câu ‘nhiều miệng nói, xói chảy vàng, tan xương nát thịt’. Cùng với sự phổ cập của internet, sức công phá của những lời đồn, tin giả trên mạng càng lúc càng lớn. Một tin giả không chỉ khiến người vô tội bị hại sâu sắc, có lúc còn hủy diệt một doanh nghiệp lớn, thậm chí một ngành sản xuất. Nguyên nhân để tin giả trên mạng nở rộ là ở chỗ ý thức pháp luật của cư dân mạng yếu kém, chế tài pháp luật đối với việc tung tin thất thiệt trên mạng không đủ sức răn đe, khiến một số đối tượng bất hợp pháp và các đơn vị truyền thông vi phạm thu lợi cao hơn chi phí nộp phạt. Trước tình trạng này, đất nước chúng tôi đang liên tục đổi mới, gia tăng biện pháp đối phó tin giả trên mạng, sau này sẽ ban hành nhiều quy định chi tiết hơn, xử lý nghiêm khắc những người chịu trách nhiệm cả về kinh tế lẫn pháp luật, khiến càng nhiều người nhận thức được lời đồn internet ảnh hưởng nguy hại đến ổn định xã hội, xây dựng kinh tế, đời sống cá nhân như thế nào, kêu gọi các giới trong xã hội phát huy năng lượng tích cực, khen thiện ghét ác, cùng nhau ngăn chặn tin giả trên mạng phát sinh, lan truyền…”

Cuộc chiến bác bỏ tin giả này, Soái Ninh thắng lợi giòn giã, nhưng cũng khiến cho các cấp quản lý chú ý. Sau khi cuộc họp báo kết thúc, cô nhận được cuộc gọi của mấy lãnh đạo bộ ngành, nhắc cô ghi nhớ trách nhiệm của nhân vật công chúng, chỉnh đốn tư tưởng, giữ chuẩn mực lời nói việc làm, dẫn dắt dư luận phát triển đúng hướng. Nói trắng ra là yêu cầu cô nói chuyện văn minh, theo nếp mới, làm gương tốt cho đông đảo các fan, sớm dẹp cái thói khoe giàu bóc phốt trước đây đi, nếu không Thượng Phương Bảo Kiếm có thể sẽ chờ đợi cô.

Soái Ninh gom đủ con nhang, cũng ý thức được giờ là lúc về bờ, lập tức khiêm tốn nghe lời, lặng lẽ xóa sạch các bài khoe giàu trước kia. Sáng sớm hôm sau, cô đăng bài Weibo tổng kết sự việc.

“Mọi chuyện đã rõ, tôi cũng chả có gì để nói. Xã Liên Hoa là một nơi tốt đẹp, đến giờ tôi vẫn thấy may mắn vì lựa chọn phát triển dự án ở đó. Trong nước có rất nhiều khu du lịch bị khai thác quá đà, phong cảnh sinh thái nguyên sơ đẹp như vậy thật hiếm thấy. Nơi đó đúng là có một số người xấu, nhưng phần lớn bà con đều khá tốt, hy vọng mọi người đừng đánh đồng, ác cảm. Ở hiền gặp lành, tôi nghĩ mình dính phải chuyện xui xẻo này là vì thường ngày tôi làm không đủ nhiều việc tốt, nay quyên góp 3 triệu đến quỹ Trái Tim Cho Em của Tổng hội từ thiện Trung Hoa, sau này sẽ tranh thủ cống hiến nhiều hơn cho sự nghiệp từ thiện. Mặt khác, khách sạn nghỉ dưỡng suối nước nóng 5 sao của công ty tôi ở Hoa Quả Lĩnh tháng 9 này sẽ khánh thành, địa chỉ ở thôn Liên Xã, xã Liên Hoa. Công trình tuyệt vời thế nào, các bạn cứ nhìn phối cảnh 3D sẽ rõ. Phương án này do tôi trông nom khâu thiết kế, bảo đảm giống hệt cảnh thật. Để lấy hên, tôi sẽ rút thăm trong số bình luận dưới bài này ra 500 người may mắn, gửi tặng họ thẻ VIP. Trong vòng ba năm tới, người có thẻ này đến nghỉ ở khách sạn nói trên sẽ được ưu đãi 25%. Riêng anti-fan rút được không tính, trừ khi các người xóa sạch những câu chửi tôi rồi thừa nhận miệng các người mọc trên mông.”

Trong tiếng khen chê nọ kia của dân mạng, cô chốt hạ hoành tráng, cứu vãn danh dự hết mức, còn lợi dụng mức độ chấn động lớn lao của sự kiện để khuếch trương tên tuổi cho xã Liên Hoa và dự án Hoa Quả Lĩnh.

Trong rất nhiều video mà phóng viên công bố, phong cảnh tươi đẹp làm nền đặc biệt thu hút người ta. Trước đây Soái Ninh quảng bá cho Hoa Quả Lĩnh chủ yếu dùng phương thức truyền thông trên mạng, lần này thì đường đường chính chính thông qua các đài truyền hình và báo lớn tiến vào ngàn vạn hộ gia đình, gây sốt cho cả nam nữ già trẻ.

Vô số người đem lòng chú ý, xếp chốn bồng lai tiên cảnh mới khai phá này vào kế hoạch du lịch tương lai, lại có thêm nhiều nhà đầu tư bắt đầu quan tâm tìm hiểu các sản phẩm làng du lịch, khu dưỡng lão, căn hộ thương mại ở thị trấn nhỏ… của Bất động sản Quan Vũ ở xã Liên Hoa, tính toán tìm đến đầu tư.

Hết báo động, Soái Ninh gọi cho cha báo cáo, trong lời nói dào dạt vẻ đắc ý vì đã biến nguy thành cơ.

Soái Quan Vũ lần này bị con gái cho lên tàu lượn siêu tốc, đã chẳng tự lo được thân, lại cua gắt váng đầu, cho dù bình an về đích cũng không muốn khích lệ cô chút nào, chất vấn rắn đanh: “Mày có tỉnh lại bao giờ không? Nếu không phải mọi ngày mày lên mạng vênh vang quá, thu hút nhiều sự chú ý như vậy, việc này căn bản chẳng ầm ĩ lên được.”

Soái Ninh chỉ nghe nửa câu đã hấp tấp cãi: “Ba, vậy ba có nghĩ đến chuyện nếu con không nổi như cồn, tự có sức ảnh hưởng đến dư luận, mà xảy ra sự cố kiểu này thì ít nhất chúng ta phải tốn hơn một tỷ tiền xử lý khủng hoảng, còn chưa chắc đã đạt được hiệu quả như bây giờ không.”

Cô chỉ cần mềm giọng nửa phần thôi, hẳn cha cũng sẽ không bực mình mà muốn trách mắng gắt hơn.

“Mày còn cho rằng mình đúng trăm phần trăm đấy hả? Cứ thích phá cách làm chim đầu đàn, rồi đừng có oán người ta chĩa súng vào mày.”

Soái Quan Vũ không nhịn được, quát ầm lên trước mặt tài xế và thư ký. Con gái ông quá sấn sổ, tùy tiện phá hỏng quy tắc kinh doanh “lẳng lặng làm giàu” của ông. Gây dựng sự nghiệp đã khó, giữ gìn sự nghiệp còn khó hơn. Ông thật sự lo tập đoàn Quan Vũ sẽ tan trong tay con ranh cả gan làm loạn này.

Phụ nữ tóm lại kiến thức nông cạn, suy tính mọi việc không toàn diện. Lúc trước còn động lòng muốn bồi dưỡng nó thành tài, giờ xem ra chẳng nên giữ cái ý niệm tự đốt nhà này mới đúng.

Soái Ninh cũng như ông, thất vọng tột cùng. Cô đánh một trận chiến phòng thủ phản kích đẹp đẽ, kèm thêm một lần quảng cáo truyền thông cực kỳ thành công, nhưng bao thành quả ấy cha đều không nhìn thấy, chỉ khoét mãi vào chỗ sai, nói trắng ra là do thành kiến cả!

“Ba, mấy ông ở trển đã cảnh cáo con rồi, con biết nên làm thế nào, không cần ba lo lắng. Ba rảnh thì đi điều tra xem kẻ chủ mưu đứng sau hại chúng ta lần này là ai đi. Những vụ như này xảy ra được một lần thì còn xảy ra nữa. Đám bề tôi dưới tay ba không phải ai cũng có năng lực như con đâu, gạt được tên bắn thẳng rồi lại trúng tên bắn lén, đến lúc đó ba mới biết thế nào là tai họa chính hiệu.”

Cô giận dỗi vứt điện thoại, ngồi yên trên mặt đất được ánh trăng chiếu đẫm như vũng nước đến bình minh.

Vài ngày sau, đoàn điều tra của chính phủ tổ chức cuộc họp báo thứ hai ở Thước Châu, tuyên bố vụ bịa đặt video trên mạng ở thôn Liên Diệp bước đầu đã phá án.

Cảnh sát bắt được bảy người liên quan đến vụ án, cầm đầu là một người đàn ông họ Vương, nguyên là phóng viên báo Phương Nam X, nhận khoản tiền thuê lớn, cùng sáu kẻ cùng nhóm lên kế hoạch, tạo ra vụ án video bịa đặt này. Đồng ý xuất hiện trong video có tám người dân thôn Liên Diệp, họ đã bị tạm giam vì nghi ngờ có liên quan đến tội vu cáo, sau đó chuyển giao viện kiểm sát chờ ngày ra tòa.

Nghi phạm thu mua nhóm Vương X chưa điều tra rõ, cảnh sát hứa sẽ mau chóng bắt hết những kẻ dính líu, giữ ổn định xã hội, bảo vệ sự tôn nghiêm của pháp luật.

Đảm nhiệm người phát ngôn vẫn là bí thư huyện ủy Lư Bình. Hiện giờ có tài không bằng có sắc, quẹt thẻ không bằng quẹt mặt. Lộ mặt hai lần, anh ta đã hút được một đám fan nữ đông đảo. Trong video đăng lại đầy những comment hấp háy chóp chép.

“Bí thư Lư đẹp trai quá á á, giọng cũng dễ nghe, em yêu anh ý mất rồi!”

“Cô gì yêu bí thư Lư kia, tôi tuyên bố cô là tình địch tứ 235677 của tôi!”

“Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song[3]. Bí thư Lư, xin anh hãy tham gia giới giải trí ở vị trí dẫn đầu đi! Để đu theo anh, vài chục năm tới em sẽ nỗ lực làm việc!”

“Xem lời nói khí chất là biết con nhà có giáo dục, cười lên thật ấm mềm, tính tình nhất định cũng rất tốt, nghe giọng là giọng Bắc Kinh.”

“Lần đầu tiên nhìn đến quan chức trẻ đẹp như vậy, ít nhất cũng kéo điểm trung bình về nhan sắc của giai nhà nước nước ta tăng lên nửa điểm.”

“Em ở huyện Thước Châu đây, bí thư Lư ở đây được đánh giá cao lắm, rất gần dân, vừa nhậm chức đã làm được không ít việc cho dân chúng. Em ở gần khu tập thể huyện ủy, thường xuyên thấy anh ấy sáng sớm đi một mình ra quán vỉa hè mua bánh nướng, quẩy. Ở ngoài trông cao gầy trắng, còn đẹp trai hơn trên tivi ấy, hoàn toàn không quan cách tí nào, ăn mặc cũng giản dị. Lần trước mấy đứa mắng anh ấy là quan tham đều đáng nổ tung tại trận!”

Bí thư huyện ủy nho nhã tuấn tú này làm cả mạng sững sờ say sưa, thậm chí có fan nhiệt tình quá đà còn đăng ký tài khoản Weibo tên là “Đoàn fans chân ái của bí thư Lư”, một hôm còn thu được mấy ngàn người theo dõi, hashtag liên quan còn lên cả hot search.

Có phóng viên vì thế còn gọi điện phỏng vấn, anh ta kín đáo bày tỏ rằng cán bộ chính quyền vốn nên đặt dưới sự giám sát của quần chúng nhưng hy vọng mọi người bớt chú ý đến cuộc sống cá nhân, cũng không muốn được đối xử như người trong giới giải trí.

Soái Ninh lặng lẽ theo dõi kỹ vị KOL mới nổi này, tìm đọc hơn mười ngàn comment, chỉ nhìn thấy mấy người bạn học cấp 3 đại học và đồng nghiệp ở chỗ làm cũ của anh ta hé lộ ít tin tức nhạt nhẽo, còn lại vẫn không thể tìm được dấu vết gì về thân thế anh ta.

Tay này là từ cục đá nứt ra chắc? Càng không tra ra xuất thân, địa vị càng cao, mình không thể không bới gốc gác của anh ta được.

Trước đây cô tra xét chi tiết về Lư Bình là vì sự nghiệp, giờ thì xuất phát từ ham muốn riêng tư hơn. Biết rõ tầm cỡ của người này mới có thể áp dụng cách thức tương xứng để cưa anh ta, ngộ nhỡ gốc gác anh ta quá sâu…

Vậy thì quên đi, sắc là cây đao cạo xương, mình da dày thịt béo thật nhưng cũng không đỡ được Đồ Long đao, vì ba cái chuyện này mà gánh hậu quả gì thì cũng chẳng đáng.

Hôm đó, trong cuộc họp báo ở xã Liên Hoa, họ chỉ gật đầu chào nhau từ xa, hai người đều hiểu rằng không nên tiếp xúc thân thiết trước công chúng, có chuyện gì tốt nhất nói riêng thôi.

Cô quyết định tuần này sẽ bớt thời gian đi Thước Châu gặp Lư Bình. Sự kiện bịa đặt ở thôn Liên Diệp, anh ta ăn gạch vì Quan Vũ, bị vạ lây với đám cyberbully, về tình về lý cô đều nên đi cảm ơn xin lỗi, thuận tiện thăm dò xem tiếp theo nên đối phó đám ác bá Bì Phát Đạt này kia thế nào. Mặt khác ấy mà, là tìm cơ hội à ơi.

Một công ba việc, cô cực kỳ hài lòng với hiệu suất làm việc của bản thân.

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)

------
Chú thích:

1. Tên viết tắt của “Căn cứ hỗ trợ Quân Giải phóng Trung Quốc tại Djibouti”.
2. Chỗ này bọn mình đoán là tên viết tắt của lực lượng quân đội Trung Quốc đồn trú ở nước ngoài, sẽ hỏi lại tác giả sau. 
3. Câu này vốn là một câu cải biên từ thành ngữ cổ trích trong truyện xuyên không “Mộc ngọc thành ước” của Diệp Mê, dịch nghĩa là “người trên đường như ngọc quý, công tử khắp thế gian không ai sánh bằng”.

Comments

Popular Posts