Người nối nghiệp chân chính - Chương 55

NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH
Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang 
Tình trạng bản quyền: Team Hiên nhà đã ký hợp đồng bản quyền với mạng văn học Tấn Giang

Chương 55: Cô nhân viên bán nhà siêu trâu bò

Lâu nay cô lăn lộn giang hồ mạng, từng bóc không ít người nổi tiếng. Địa vị xã hội cùng tài lực, thế lực của những đối thủ đó kém xa so với Soái Quan Vũ. Từ Càn lại là tay trùm ngang sức trong giới kinh doanh, xét vai vế thì khi gặp cô còn phải kính nể gọi một câu “chú Từ”. Cô bêu tên réo họ ông ta ra chửi trước hàng tỷ cư dân mạng như này thì không khỏi bị người am hiểu hoài nghi về tình trạng tinh thần, không biết đầu óc cô có bình thường hay không.

“Nháo Nháo điên rồi phải không, vụ nguýt lần trước mới qua bao lâu, nó lại xông ra chửi Từ Càn. Lão Từ cướp mẹ kế của nó hả?”

“Bình thường cắn bọn sao với KOL thì bỏ qua, giờ còn cắn cả ông lớn, xem ra nó muốn lên trời thật.”

“Tài sản của Từ Càn không thể ít hơn nhà nó, đến Soái Quan Vũ gặp cũng phải kiêng dè ba phần, Nháo Nháo đúng là mất dạy. Trò lườm nguýt lần trước cười nhạo một hồi là xong. Lần này chửi thẳng mặt Từ đổng, tôi xem nó lau chùi thế nào.”

“Chuyện các công ty nẫng người quá bình thường, nào có quản lý cấp cao nhảy ra cắn nhau, low vãi.”

“Chưa từng gặp đứa con nhà giàu nào EQ thấp thế, về sau không có bố nó, chắc chắn nó sẽ vấp váp trên thương trường. Tập đoàn Quan Vũ được như ngày nay không dễ dàng gì, trăm ngàn đừng để rơi vào tay nó nhé.”

“Việc này Soái Quan Vũ biết không? Con gái chửi bới trước công chúng, ông ta không ra mặt xin lỗi Từ Càn, tôi lại có lý do nghi ngờ Nháo Nháo ít nhất cũng được bố nó ngấm ngầm đồng ý, làm như vậy quá là thiếu tôn trọng người cùng ngành.”


Thôi Minh Trí năm phút lướt Weibo một lần, nỗi sợ hãi làm lông tơ khắp người dựng đứng, cảm giác lạnh toát xua tan cái nóng tháng Tám rám vỏ bưởi.

Chủ tịch coi trọng thể diện lễ nghĩa, lần trước vụ Ninh tổng lườm nguýt ở diễn đàn Hương Giang đã khiến ông giận điên người. Lần này Soái Ninh công khai nhục mạ Từ Càn, gây rắc rối nặng hơn, liệu ông có tức lên mà trực tiếp cách chức cô không?

Hắn tỏ vẻ lo âu với Soái Ninh, lại nghe nói cô đã đánh tiếng với Soái Quan Vũ, lý do nghe thật phải kêu là cả gan làm loạn!

“Tôi nói với ba tôi là Quảng Hạ nẫng hết người của phòng kinh doanh bên mình, tôi muốn ổn định giai đoạn quá độ, hơn nữa còn thêm mắm muối lăng-xê. Lần này là cấp dưới của Từ Càn bày ra, lão ta làm chủ phải chịu trách nhiệm là đúng rồi. Dù sao hình tượng ngang ngược hỗn hào của tôi đã in sâu trong lòng mọi người, la lối om sòm cũng chẳng lạ lùng gì. Sau đây nhờ ba tôi đi gặp Từ Càn nói câu xin lỗi, lại mắng mỏ tôi vài câu công khai là mọi sự tốt lành thôi à.”

Cây không có vỏ thì chết chắc, người không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ. Cách suy nghĩ của cô luôn vượt khỏi tưởng tượng của người khác, khiến người ta không biết đâu mà lần.

Thôi Minh Trí đã đọc “Hậu hắc học” của Lý Tông Ngô, trong sách liệt kê những tay gian hùng thời xưa đều mang hai đặc điểm da mặt dày và tâm địa đen tối. Tâm địa sếp không rõ có đen tối hay không, nhưng độ dày của da mặt thì đã đạt tới cảnh giới tối cao “dày như tường, cứng như sắt, không tự nhận biết”.

Con gái tiền trảm hậu tấu, Soái Quan Vũ giậm vỡ sàn nhà, đập nát điện thoại vẫn chẳng thay đổi được gì, không cần đeo dây cương cũng đành đi theo con đường cô đã vạch ra.

Ông đang ở Bắc Kinh ký hợp đồng đối tác với mấy tập đoàn. Trong cuộc họp báo, phóng viên gạt chủ đề sang một bên, tập trung phỏng vấn về cảm nghĩ của ông trước việc Soái Ninh chửi Từ Càn trên mạng hôm qua.

Mấy vị tai to mặt lớn dự cuộc phỏng vấn cùng ông không khỏi bật cười, có lẽ là cảm thông nỗi niềm người làm cha làm mẹ, có lẽ là muốn đứng ngoài xem kịch vui, hoặc có thể là cả hai.

Soái Quan Vũ giữ vẻ bình thản vững chãi, cười hiền hòa khổ sở, nói: “Nó lần đầu làm dự án, sắp mở bán đến nơi mà cả phòng kinh doanh đột nhiên đi hết, cũng sốt ruột chứ. Cuống lên thì nóng tính muốn trút giận lung tung, xong rồi cũng hối hận lắm, chạy tới hỏi tôi giờ sao. Lúc đó tôi cũng sạc nó nên thân rồi, nói mày là lớn đầu rồi sao mà còn bốc đồng vậy? Còn làm như mình là con nít, hờn dỗi với người lớn rồi người ta sẽ không chấp nhặt mày. Mày giờ là đại diện cho hình ảnh của một công ty, cần phải chú ý tác động ảnh hưởng tới công chúng, càng không thể làm hỏng hình ảnh đối ngoại của người khác. Nó thấy tôi cáu thì kiểm điểm ngay, nhờ tôi thay nó nhận lỗi với Từ đổng.”

Phóng viên vội hỏi ông đã liên lạc với Từ Càn chưa.

Soái Quan Vũ gật đầu: “Liên lạc rồi, tôi gửi lời xin lỗi chân thành tới ảnh, ảnh cũng tỏ vẻ thấu hiểu. Ảnh bảo là đã làm cha mẹ cả, bọn trẻ máu lửa cứng đầu, xử sự bồng bột, thế hệ đi trước chúng tôi cũng cần thông cảm hơn.”

Đổ dầu vào lửa là mánh vợt tiền của truyền thông, lại có phóng viên dò hỏi ông nghĩ thế nào về việc Từ Càn đã làm.

Soái Quan Vũ vui vẻ đáp lại: “Tôi và Từ đổng là chỗ bạn bè bao năm, thời trước còn làm chung dự án ở Quảng Đông. Ảnh là người rất có tài, có cái nhìn riêng. Có thể cảm nhận được trách nhiệm, trí tuệ và nỗ lực trong con người ảnh. Cho nên tôi vẫn luôn khâm phục ảnh lắm, thường xuyên dùng các câu chuyện cũ của ảnh khích lệ bản thân.”

Phóng viên lại hỏi ông thấy thế nào về việc Quảng Hạ cướp người.

Giọng ông lại càng nhẹ nhàng: “Đây là chuyện quá bình thường. Bản thân nguồn nhân lực đã có tính chất rất linh hoạt. Người ta vì lợi cả, ai trả nhiều hơn thì nhân viên họ theo. Nghề sale bất động sản còn linh hoạt hơn các ngành nghề bình thường, thù lao đãi ngộ chắc chắn phải đặt lên hàng đầu. Nghe nói lần này bên đó trả thù lao gấp ba cộng 100 ngàn tiền mặt, là tôi, tôi cũng sẽ nhảy việc.”

Nghe qua thì như đang nói đỡ cho Quảng Hạ, nhưng người thông minh lại nhìn ra là ông đang bảo vệ danh dự cho bên mình. Tiếng cười lắng xuống, có người hỏi: “Nói thế tức là việc nhân viên sale của Tây Thành Lãnh Địa thôi việc tập thể chỉ bởi vì Quảng Hạ đưa ra mức đãi ngộ cao hơn?”

Soái Quan Vũ nói chắc như đinh: “Tình hình trước mắt theo tôi biết là như vậy. Hiện nay sale bất động sản giỏi không dễ tìm, Tây Thành Lãnh Địa sắp mở bán. Nếu các bạn có người thân bạn bè làm mảng này mà kinh nghiệm tương đối dày dạn thì chào mừng đến ứng tuyển nhé. Đãi ngộ nhất định ưu việt.”

Buổi đối thoại gián tiếp phủ định việc Tây Thành Lãnh Địa có tồn tại tình trạng “quản lý không tốt, kinh doanh hỗn loạn, chất lượng thi công tồi” v.v., ngăn chặn sự phá hoại lén lút của Quảng Hạ, còn khiến công chúng xác nhận hành vi nẫng nhân sự ác ý của họ, do đó tranh thủ sự ủng hộ mạnh mẽ của dư luận.

Nhân vật chính khác trong vụ việc, Từ Càn, tối hôm đó cũng đăng nhập tài khoản Weibo đã bỏ không vài năm, đưa ra bình luận liên quan.

“Tôi và Soái đổng quen biết 20 năm. Ấn tượng sâu nhất anh ấy để lại cho tôi là thái độ trân trọng người tài, ngay ngắn cẩn thận. Còn nhớ năm năm trước tôi tình cờ gặp hai cậu con trai anh ấy ở Bắc Kinh, trò chuyện hết sức vui vẻ. Hai cậu đều là thanh niên có tài, học nhiều hiểu rộng, nho nhã bặt thiệp, kế thừa phong thái lịch lãm của Soái đổng. Đáng tiếc ‘trời làm chi cực’ khiến hai người trẻ trung tài giỏi như thế không may mất sớm, đến nay nghĩ lại vẫn khiến tôi đau lòng sâu sắc.”

Lão bị Soái Ninh công khai mạo phạm hai lần liên tục, cục tức dồn to tướng. Tiếc rằng Soái Quan Vũ xin lỗi kịp thời, thái độ thành khẩn, lời nói nhũn nhặn, lão đành khoan dung.

Tạm thời lão không trị được hai cha con tung hứng này, bèn lên mạng đăng Weibo cạnh khóe cho hả giận. Quần chúng đều hiểu lão mượn cớ tưởng nhớ khen ngợi hai anh em họ Soái để châm chọc Soái Quan Vũ gia môn bất hạnh, con trai tài giỏi thì chết cả, còn lại mỗi đứa con gái bất hiếu. Nhìn từ góc độ quan niệm của người Trung Quốc thì ý tứ không khỏi hơi bị nham hiểm.

Đám anh hùng bàn phím thích hóng hớt mù quáng bắt đầu chê Từ Càn cay nghiệt, xát muối lên vết thương người ta, cũng không phải dạng vừa. Soái Ninh nhân cơ hội sai seeders mồi than quạt gió, một lần nữa dùng kế giương đông kích tây giải quyết khủng hoảng.

Thông qua gián điệp mua chuộc được, cô đã sớm biết phản ứng chân thật của Từ Càn. Lão già này đọc Weibo cô xong đã nổi nóng trước mặt mọi người hai lần, chửi Soái Quan Vũ ầm lên rằng “nuôi con gái mà không dạy thì nuôi lợn còn hơn”. Thế mà trước mặt người ngoài vẫn buộc phải giả giọng nhẹ bẫng bâng quơ năm tháng êm xuôi, nghĩ cũng buồn cười thật.

Thể diện là vinh quang của những người tầng lớp trên, cũng là điểm yếu của họ. Soái Ninh biết rõ điều đó nên lần này bóp đúng chỗ luôn.

Có thêm gia vị xịn là Từ Càn, câu chuyện cô “đích thân bán nhà” được xào nấu thơm nức vạn dặm. Hôm đó, rất nhiều người bị mánh lới này thu hút mà tới sàn giao dịch bất động sản Tây Thành Lãnh Địa, trong đó không thể thiếu các tòa soạn truyền thông lớn.

Người đến đông nghịt, công an Thước Châu cử lực lượng cảnh sát đến giữ gìn trật tự, đoạn đường trước sàn giao dịch thậm chí còn phải giới hạn xe cộ lưu thông, sau đó còn phải tiến hành giải tán khẩn cấp đám đông chen chúc.

Có tới mấy chục ngàn người đến xem tận nơi, chỉ 1% số ấy may mắn gặp tận mặt Soái Ninh. Hôm nay, cô mặc đồng phục vest đen, tóc vấn cao, tạo hình theo chuẩn nhân viên sale, trang điểm nhẹ nhàng, dáng điệu đoan trang, khóe miệng luôn thường trực nụ cười, như làn gió nhẹ tháng ba.

Mọi người có thể thấy tận mắt phong cách của thiên kim tiểu thư của nhà giàu hàng đầu đã hưng phấn rồi, làm khách hàng được cô phục vụ tư vấn mua bán mới gọi là háo hức sung sướng gấp mười.

Soái Ninh nhập vai rất đạt, thần thái cử chỉ đều phù hợp tiêu chuẩn của sale, dẫn hết đoàn khách này đến đoàn khách khác tham quan nhà mẫu và khuôn viên sắp khánh thành, giới thiệu chi tiết kỹ càng cho họ đủ loại ưu điểm của dự án, như là “mặt bằng và chất lượng căn hộ tốt, dịch vụ quản lý bậc nhất, có tiềm lực tăng giá, có đủ chỗ đỗ xe và cách quản lý bãi đỗ xe ưu việt, giao thông xung quanh thuận tiện, hoàn thiện đầy đủ, thể hiện được năng lực và đẳng cấp…”

Trong quá trình này, cô chiêu họ Soái diễn đạt trôi chảy, câu chữ hoa mỹ, thể hiện sự rèn giũa không thua kém sale xịn chút nào.

“Tây Thành Lãnh Địa dùng tiêu chuẩn hoàn thiện nội thất của biệt thự cao cấp quốc tế, quy tụ những thương hiệu đầu bảng trong và ngoài nước. Các yếu tố trang trí cá nhân hóa được kết hợp sâu sắc với cuộc sống tiện nghi, bản sắc đậm đà, thể hiện khí độ thanh lịch của giới tinh hoa đô thị đương đại và của các danh gia vọng tộc.”

“Quy hoạch tổng thể thiết kế theo lối đối xứng và viện lạc vi hợp (đại khái là cụm nhà chụm lại quanh cái sân), tạo nên từng khu nhỏ yên tĩnh quý phái. Thông qua bố cục trục dọc đối xứng cùng nhiều tòa quây lại, hình thành không gian cư trú khép kín quy mô lớn, sáng tạo hiếm hoi với nội thành. Trung tâm gym 2000m2, trung tâm ăn uống 2000m2, bốn dãy nhà phố thương mại, hai bể bơi ngoài trời, một bể bơi trong nhà, trường mầm non, siêu thị, ngân hàng… đầy đủ tiện ích ngay trong khu. Không ra khỏi cửa vẫn có thể hưởng thụ đời sống đô thị tuyệt hảo.”

“Hoàn toàn tách biệt người và xe cộ. Đường phố rộng thoáng, an toàn, tĩnh lặng. Hầm đỗ xe cao 4,2m hiếm thấy ở Thước Châu, đáp ứng nhu cầu đỗ xe của cư dân. Phía tây là đường chuyên cho xe, phía đông là lối dành riêng cho người đi bộ. Xe vào cổng phía tây xong, trước hết có thể đưa người nhà đến lối sảnh để lên thẳng căn hộ, hưởng thụ kiểu phục vụ như khách sạn.”


Sau mỗi loạt chém gió phần phật tự khen, cô đều thực hiện lời hứa trên Weibo, thẳng thắn phổ cập kiến thức nghiệm thu và hoàn thiện nhà cho mọi người.

“Căn hộ của dự án Tây Thành Lãnh Địa chúng tôi bán ra theo hình thức hoàn thiện, coi trọng thực chất, đúng từng ly từng tí, khác xa các chủ đầu tư còn lại. Chắc hẳn các vị đều biết căn hộ hoàn thiện trên thị trường tồn tại rất nhiều góc khuất, sau đây tôi sẽ bật mí cho mọi người một số bí quyết làm sao để né bẫy khi mua căn hộ hoàn thiện sẵn.”

Cô liệt kê bốn loại cạm bẫy trong dạng nhà hoàn thiện.

1. Diện tích dùng bé giả to: Chủ đầu tư thích nhất là giở mánh che mắt với nhà mẫu. Nhà mẫu của căn 80m2 thường bố trí trên mặt bằng hơn 100m2. Khi đi xem nhà tốt nhất nên mang theo thước cuộn. Nếu ngại thì phải học cách ước lượng bằng bước chân và mắt.

2. Mập mờ về nhãn hiệu: Một số doanh nghiệp thường khoe rằng vật liệu xây dựng và thiết bị gia dụng mà họ sử dụng là nhãn hiệu cao cấp và nhập khẩu, nhưng trong hợp đồng không đề cập đến mẫu sản phẩm, quy cách, phẩm cấp, kết cấu, màu sắc, xuất xứ và giá cả. Những chỗ này dễ nhập nhèm nhất. Chẳng hạn, các sản phẩm cùng thương hiệu, khác mẫu mã có thể chênh lệch giá vài ngàn, thậm chí hàng chục ngàn tệ. Vì vậy, khi ký hợp đồng mua bán, phải yêu cầu chủ đầu tư liệt kê về việc hoàn thiện càng chi tiết càng tốt.

3. Đánh tráo khi bàn giao: Một số nhà mẫu hoàn thiện nét nẹt, thoạt nhìn chất lượng ổn cả, cũng có thương hiệu check được, nhưng khi bàn giao lại chơi trò “Ly miêu đổi thái tử” (tráo hàng). Người tiêu dùng không được thiếu cảnh giác, nên tự mình nghiệm thu trước khi nhận bàn giao nhà.

4. Rút ngắn bảo hành: Thông thường, căn hộ hoàn thiện được bảo hành hai năm, có chủ đầu tư lợi dụng sự thiếu hiểu biết của khách hàng, rút ngắn thời hạn bảo hành trên hợp đồng. Rất nhiều chủ nhà nhận bàn giao chưa đầy một năm đã phát sinh các loại vấn đề, nhưng vì bị che mắt khi mua nên không có cách nào khiếu nại. Bởi vậy cần đọc kỹ hướng dẫn bảo hành của chủ đầu tư, xác định có đóng dấu đâu đấy. Khi ký hợp đồng càng phải cẩn thận, đề phòng bản in bị đánh tráo.

Cô tóm lại bốn điểm này xong, hứa hẹn rằng Tây Thành Lãnh Địa tuyệt đối không có những tệ nạn trên, ngoài sáng là khoe chất lượng nhà bên mình, trong tối là tát thẳng mặt Bất động sản Quảng Hạ, vì những sơ hở nói trên toàn là chiêu trò lừa khách của bên đó.

Gần đây nhất chính là dự án Tử La Lan Hoa Viên ngay cạnh Tây Thành Lãnh Địa, cũng đi theo hướng bán căn hộ hoàn thiện. Khách đã tới Tây Thành Lãnh Địa xem nhà dựa vào nguyên tắc “mua hàng phải so của ba shop”, cơ bản sẽ sang bên kia dạo một vòng, đối chiếu bí quyết soi nhà mà Soái Ninh đã dạy sẽ phát hiện ngay ra các cạm bẫy đầy rẫy trong căn hộ và hợp đồng mua bán của Quảng Hạ. Các sale toàn dọn sẵn lời lẽ diêm dúa, né tránh câu hỏi, lấp liếm khuyết điểm, thơn thớt nói cười, giấu bồ dao găm, chỉ tìm cách lôi kéo khách sa bẫy, rõ rành rành là một băng lừa đảo.

Kết quả là Tây Thành Lãnh Địa sốt xình xịch, Tử La Lan Hoa Viên bị chê tơi bời. Quảng Hạ trộm gà không thành còn mất nguyên một kho gạo. Doanh thu vốn đã ỉu xìu nay rơi thẳng đứng, buộc phải cắt giảm nhân viên sale.

Đám nhân viên nhảy việc kia nhận ra là bị lừa, giận dữ phản ứng đòi Quảng Hạ chịu trách nhiệm, lý sự ầm ĩ không phải trường hợp cá biệt. Có vài người mặt dày thấy Tây Thành Lãnh Địa khách khứa nườm nượp, học “Lãng tử hồi đầu” quay về xin làm lại. Giám đốc Sài của phòng kinh doanh thông báo với Thôi Minh Trí, nhờ hắn báo cáo với Soái Ninh.

Thôi Minh Trí nghe chừng giám đốc Sài muốn nhận lại lũ trò phản, tức tối trong lòng, khi báo cáo với sếp thì chửi hờn vài câu.

Hắn tưởng Soái Ninh vốn thù dai, sẽ không tha thứ cho đám ăn cây táo rào cây sung không có lập trường này, ai ngờ cô lại hớn hở khen hay.

“Trong thời gian ngắn không tuyển đủ sale giàu kinh nghiệm, chúng nó chịu về tất nhiên là tốt. Anh nói với giám đốc Sài là tất cả đãi ngộ như cũ, sau này thưởng phạt cần phải công bằng, không được phân biệt đối xử.”

Thôi Minh Trí cho rằng gái này đổi tính, lo lắng hỏi: “Bọn này chỉ biết mỗi tiền, không có tinh thần trách nhiệm gì cả. Nếu sau lại nhảy thì sao ạ?”

Loại người tốt tầm thường như hắn ít nhiều cũng có chút thói cuồng sạch về đạo đức, khi đối mặt tình huống kiểu này, ý tưởng bất giác có xu hướng cực đoan.

Soái Ninh không tính là người tốt, coi lợi ích là cao nhất, bản chất cũng có chỗ tương tự với đám nhảy việc kia. Cô bào chữa cho họ: “Đi làm thuê, ai mà không vì tiền? Chúng nó muốn kiếm tiền nuôi gia đình, ham chỗ lương cao hơn cũng không sai. Lần này chỉ có thể trách Quảng Hạ nham hiểm đê tiện, không liên quan đến chuyện của chúng nó.”

Nói đến nơi này, nhân thể thử luôn: “Nếu là anh, có người cho đãi ngộ gấp mười lần, anh có nhảy việc không?”

Đầu óc Thôi Minh Trí không kịp nhảy số sang khía cạnh này, trả lời hoàn toàn theo bản năng, buột miệng nói: “Không đâu ạ.”

“Tại sao?”

“Người ta không thể chỉ nhăm nhăm lợi ích, còn phải nói đến tình nghĩa nữa. Chị tốt với tôi thế, giữa chúng ta có tình nghĩa sâu đậm. Nếu chỉ nhận tiền thì quá là chả ra gì.”

Thấy Soái Ninh cười hiểu ý, hắn tỉnh táo lại, hớn hở hỏi: “Còn chị ạ? Nếu có người mách lẻo nói xấu tôi, chị có tin không ạ?”

Hắn đi theo Soái Minh hai năm, đến cuối cùng vẫn giữ khoảng cách, không dám có tí cử chỉ vượt lễ nghĩa nào. Theo Soái Ninh một năm rưỡi, chính thức trở thành kẻ tâm phúc của cô chưa được một năm, giờ đã có thể thỉnh thoảng “đánh liều” mà nói được mấy câu riêng tư. Đúng như Diệp Như Vy trước đây từng đánh giá, vị sếp nữ này phẩm hạnh chẳng ra làm sao, trông qua không được đàng hoàng bằng hai ông anh, nhưng sống thật, không câu nệ chi li, cực kỳ bình dân so với những người cùng tầng lớp cao không thể với tới, giao tiếp đối phó cũng nhẹ nhàng dễ dàng hơn.

Soái Ninh cũng hy vọng tay trợ lý còm có cảm giác thân cận với cô hơn cấp dưới thông thường. Tình cảm là chất củng cố lòng trung thành, còn lâu dài hơn lợi ích. Vì thế, cô cho hắn câu trả lời thỏa đáng: “Tôi lại không phải đồ ngu, nghe gì xong sẽ tự đánh giá. Không làm chuyện trái lương tâm, không sợ ma gọi cửa, hành vi của anh ngay ngắn, lời mách lẻo cả đống cũng chẳng ảnh hưởng.”

Thôi Minh Trí càng mừng rỡ, bộ dạng cúi đầu vẫy đuôi rất giống Tinh Tinh nịnh chủ, lại một lần nữa thấy may mắn vì mình đã theo đúng người.

Soái Ninh bảo hắn mau chóng trả lời giám đốc Sài để bố trí công việc cho những người kia càng sớm càng tốt.

Đạo dùng người thì phải biến báo. Đối với loại nhân viên sale tầng dưới chót này chỉ cần xét năng lực, không cần xét đạo đức. Giẻ lau dù bẩn vẫn có thể lau giày. Tiểu nhân thạo việc cũng là nhân viên tốt.

Ngày 7 tháng 9, cô kết thúc một tuần làm sale bán nhà, chiến thắng rút lui. Đám nhân viên của Tây Thành Lãnh Địa tổ chức cho cô bữa tiệc mừng công sôi động, trao tặng huy chương “sale vàng” cùng cái nơ hoa to đùng.

Soái Ninh vui vẻ nhận, đeo huy chương và nơ hoa chụp ảnh chung với mọi người, cũng tặng mỗi nhân viên có mặt một voucher siêu thị 1000 tệ để tỏ ý quan tâm.

Phần lớn mọi người trong công ty không biết cô, lần này tiếp xúc, tất cả đều cảm thấy cô là người dễ gần rộng rãi, trái ngược hẳn với lời đồn, mức độ ủng hộ cao vọt, hy vọng được cô sếp này dẫn dắt lâu dài.

Cô tính mùng 9 quay về Thượng Hải, chiều mùng 8 đi Đông Hưng chúc thọ một vị lãnh đạo về hưu. Nhà vị lãnh đạo nọ khách khứa tấp nập, cô đang ngồi lại trò chuyện một chút thì tốp khách khác tới thăm, trong đó có một người quen không cần giới thiệu. Lư Bình!

Ánh mắt của cô vô tình dừng lại trên gương mặt của người kia, lại ngoắc ngoắc nháy nháy với anh, đồng thời nở một nụ cười ngạc nhiên mừng rỡ.

Không hẹn mà gặp, tức là có duyên rồi.

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)


Comments

Popular Posts